Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Thu về gợi nhớ


Thu về gợi nhớ
14:48 6 thg 11 2009Công khai3 Lượt xem13

THU VỀ GỢI NHỚ
Làng blog ta có rất nhiều những cây bút gạo cội qua nhiều thể loại.Calathầu là cây bút chuyên nghiệp đa năng, khỏi phải nói; Bên cạnh đó là những cây bút không chuyên, nhưng cũng rất hấp dẫn.Tôi thực sự kính nể như Đõ Đồng, Ngọc Trâm, Nguyệt Ánh, Thanh Mai, Công Kỳ, Tiến Hoàn v.v...Từ ngày xin nhập cư vào làng, trình độ i tờ đúng ra là số không. Nhưng được nhiều bạn chỉ dẫn và động viên, nên cũng thôi thúc tôi phải cố gắng. Đã có nhà riêng cũng phải cố nặn ra bài và tôi đã chọn thể loại thơ vườn dạng cụ đồ cóc. Cũng mừng đã được nhiều bạn thăm nom và động viên, dẫu biết rằng thơ như của mình ai mà chả viết được. Song rất mong các bạn chiếu cố, nếu không bếp nhà tôi sẽ tắt lửa; Bởi trình độ chỉ có vậy...
                        
                          Em ơi! Mùa thu đã về
                         Những cánh lá vàng bảng lảng
                         Trao mình bay trong vô cảm
                          Trải đầy mặt đất ta qua
                         Những cây lộc vừng nở hoa
                         Đung đưa nhẹ nhàng theo gió
                         Xa kia một bầy chim nhỏ
                         Líu lô, nhẩy nhót gọi đàn
                         Ta đi nhẹ bước... khẽ khàng
                        Mênh mang nhớ về kỷ niệm
                        Mùa thu cho ta hoà quyện
                        Ngọt ngào tình khúc đầy vơi
                        Tâm hồn thư thái thảnh thơi
                         Giữa rừng cây thưa tĩnh lặng
                         Ôi! Đẹp quá, chiều thu đầy nắng
                         Chỉ có hai mình bên nhau
                         Chẳng nhớ đi đâu? Về đâu?
                         Mải lắng nghe em lời thủ thỉ
                        Dãi bầy những điều tri kỷ...
                        Hỏi rằng: còn nhớ không em?
                        Những lời say đắm,dịu êm
                       Năm tháng đi vào dĩ vãng
                       Vẫn đọng trong anh là vậy...
                       Nhờ gió heo may thức dậy
                       Gợi anh nhớ về ngày xưa
                      Một thời sống đẹp như mơ
                      Một thời quá đỗi nên thơ
                      Giữa bầu trời thu ngày ấy
                      Chúng mình say yêu nồng cháy
                      Thời gian dù có phôi pha
                      Riêng anh mãi là kỷ niệm...
                      Với anh mãi còn lưu luyến
                      Những gì ta đã cho nhau
                      Thôi rồi!... Em đang ở đâu?
                      Day dứt lòng anh, nỗi nhớ
                      Thương em một thời giang dở
                      Để rồi, nay nhớ về em
                      Một chút tình không thể nào quên
                      Trong trái tim mình, anh vẫn có em...
                                                                                                                                                   Cỏ Dại
 Giữa rừng cây thưa tĩnh lặng
Ôi! Đẹp quá, chiều thu đầy nắng
Chỉ có hai mình bên nhau!
Thạch Quân
  •                   Đọc thơ Cỏ dại miên man
                      Chợt buồn thu đã úa tàn, sang đông
                      Vẫn còn một chút ấm nồng
                      Nhen lên trong ánh lửa hồng lung linh.
                     
                     
                     
    • BÓNG BÀN BIỂN
      Đọc các bài thơ trước của Bạn rất mình rất thích vì nó "chân ch ất", và "thật như đếm" ấy. Nhưng đọc mấy bài gần đây, đặc biệt bài "Thu về gợi nhớ" mình lại "phát hiện" thêm  một nét mới về Maithaitam , đó là 1 "tâm hồn bay bổng" , đa tình và nên thơ . Kỷ niêm trong bài thơ này là 1 kỷ niêm đẹp, khó quên và với Bạn có phần luyến tiếc nữa .Mình còn có may mắn Bạn cho "chứng kiến" nhiều "kỷ niệm" không kém phần.... đẹp và lý thú của Bạn nữa. Hy vọng sẽ đựơc Bạn kể tiếp bằng các bài thơ, chẳng hạn như " Đông về gợi nhớ" hay "Hè về gợi nhớ" v.v... Nguyên nhân chính để Chúng ta phải "luyến tiếc" có lẽ là : " Một thời quá đỗi Dại khờ ". Chính vì vậy mình rất tâm đắc với  QTrung :" Thôi cứ để yên trong lồng ngực / Mãi một yêu thương, một dại khờ. ". Ban thấy thế nào?
      • Mai Tâm
        Cám ơn bạn ,tôi cứ đợi mãi xem bạn có thương Cỏ Dại hay không?Vừa đi thăm các thầy cô về vuui lắm, lên mạng thấy bài của bạn.chúng ta già rồi,hàng ngày sống vui buồn nhớ về những kỷ niệm.Người ta bảo những gì thuộc về quá khứ là thuộc vể quá khứ,song vứi mình quá khứ vẫn như ngày hôm qua,vui có buồn có và cả những luyến tiếc cũng có.Đôi khi nghĩ nếu được làm lại ,mình sẽ hành sử tốt đẹp hơn.Mình đang thai nghén nhớ về quá khứ để tìm cảm hứng cho thơ.Còn tương lai biết làm sao,bởi ở đó cát bụi đang đợi mình.Rất mong bạn luôn nhớ đọc và góp cho mình,dù chỉ là thơ vườn quê quạch
    • Nguyệt Ánh
      Em còn nhớ hay Em đã quên ?. Bạn sẽ viết lại lời cho bài hát này nhé.
      • Nguyệt Ánh
        Bạn luôn có cảm hứng để viết được những bài thơ hay, bởi vì cảm hứng để làm thơ luôn luôn ở bên bạn. Tôi phải ganh tỵ với cuộc sống tràn đầy hạnh phúc và thơ mộng của bạn đấy. Mong rằng bạn sẽ thường xuyên chia sẻ hạnh phúc của mình với chúng tôi qua ngững lời thơ nóng bỏng tình yêu.
        • Mai Tâm
          Cám ơn Nguyệt Ánh đã đọc thơ của Cỏ Dại và tặng nhạc,bài hatmà mình và cả bà xã mình rất thích.Bài hát cung hợp với ý thơ của mình.Mình mong rằng mỗi bài thơ mình đưa vào mạng Ánh sẽ cho mình ảnh hoặc một bài hát hợp với nội dung thơ,để cho bài thơ thêm sinh động và góp vui cùng các bạn.
      • Mai Tâm
        Cám ơn Thanh Mai dã có lời bình;Mình nghĩ tuổi già hay sống bằng kỷ niệm,dù rất nhỏ thôiChính những kỷ niệm vui buồn cũng là nguồn cảm hứng để sống khoẻ và tốt đẹp hơn.Với tớ nhiều khi cũng hay nghêu ngao câu hỏi mà Trịnh Công Sơn viết trong một bài hát:"Em còn nhớ hay em đã quên";Những lúc đó trong lòng tớ lại tràn đầy cảm xúc.                               Em ơi chớ đừng lãng quên                                Những gì một thời ta có                                Cho rằng nay không muốn nhớ                                Là điều anh chẳng tin đâu                                 Số trời không cho gần nhau                                 Nhưng sao phải quên em nhỉ                                 Trái tim buồn ,hỏi sao phải thế?
        • Thanh Mai
          Các bạn đã khen thơ của bạn nhiều rồi, Tôi chỉ làm mấy câu tếu với bạn thôi!
                       "Thôi rồi...Em đang ở đâu?
                      ..
          • Mai Tâm
            Cám ơn Công Kỳ đã dành thơi gian lướt qua nhà mình và đọc thơ vườn của Cỏ Dại.Minh biết hiên giờ Kỳ đang rất bận,bà xã khoẻ hẳn chưa?Xin đợi những bài mới của Kỳ.
            • Mai Tâm
              Cám ơn Ngọc Trâm đã đọc thơ của Cỏ Dai và có thơ bình.Mình viết cả một trang thơ dài cũng chỉ nói được cảm nghĩ rung động bởi mùa thu;Nhưng chỉ bằng vài dòng ngắn gọn của Trâm mình cảm nhận được hạnh phúc đong đầy ở cả 4 mùa.mình rất thích mấy vần thơ của bạn và đấy mới là thơ,mình xin bái phục và học tập để cho thơ mình ngày một chău chuốt và có chiều sâu.
              • Long
                • Long
                • 22:23 6 thg 11 2009
                Thơ Cỏ Dại hay lắm, đọc cứ như đọc "Tiếng thu" của Lưu Trọng Lư. Xin hãy giữ cho bếp nhà bạn cứ "đỏ lừ" không bao giờ tắt.
                • Trâm Ngọc
                             Những gì đã qua không mất            Những gì đang có vẫn còn            Đời người không chỉ xanh non            Sẽ tới thu vàng lưu luyến            Rồi tới đầu đông xao xuyến            Bắc cầu cho nhau sang xuân.

                Không có nhận xét nào:

                Đăng nhận xét