Tâm sự với bạn đời
Bạn Quang Trung có bài thơ :"Hỡi người vừa lạ vừa quen", tôi rất thích và ước ao cũng có một ngày mình cũng sẽ có bài gọi đùa là nịnh vợ. Tất nhiên bài mà tôi viết dưới đây không dám so sánh với nhà thơ nhà báo Hồng Quang. Tôi viết từ cái thật mà chúng tôi yêu, chúng tôi đã trải qua, mong sau khi đọc các bạn cho một lời bình, để CỎ DẠI phấn khởi và cố gắng.
Ngày ấy chúng mình yêu nhau
Anh gầy, lọ lem, em nhỉ ? Đôi khi âm thầm tự nghĩ
Có gì để em yêu anh?
Hôm nay anh ngồi, bâng khuâng...
Nhớ về những ngày quá khứ
Cuộc đời...ngổn ngang..nhiều thứ
Ơn Trời ơn Phật cho anh
Một tình yêu đẹp tựa bức tranh
Của hai mảnh đời côi cút
Gắn kết nhờ bàn tay Bụt
Đến nay vẫn rất tuyệt vời
Anh bị mồ côi đã rồi...
Song em có mẹ lại vắng cha (1)
Hai đứa kết duyên là thế !
Về sẻ chia, trong một mái nhà
Cùng trải dài những năm tháng phôi pha
Cái nghèo kể sao cho hết
Nỗi buồn, nào ai có biết ?
Chỉ có chúng mình thấu hiểu, thương nhau
Năm tháng qua mau,
Em đã vì anh và cả các con
Em dậy chúng làm người,
Anh nâng ly và cất cao tiếng hát
Mừng cho cuộc đời...và xin cám ơn Em
Anh có nhiều điều rất muốn nói lên
Nhưng cụ thể là ngàn lần không kể hết
Anh đã biết và anh vẫn biết
Những phút xao lòng...em không ở bên
Mắc những lỗi lầm để em không yên
Và cả những khi em cần anh nhất
Một lời nói thôi, nhưng là rất thật
Cũng đủ làm em ấm lòng rồi
Cũng đủ để em xúc động bồi hồi
Ấy thế mà anh chưa làm được
Chưa tạo điểm tỳ cho em cất bước
Tuổi đã sang chiều anh mới ngộ ra
Em đã hy sinh và rất vị tha
Giữ cho gia đình chúng ta đẹp mãi
Hạnh phúc đã về sau tháng, năm bươn trải
Thấy cháu, con mình sống đẹp...
Ta dành cho nhau những gì quý nhất
Nếu một mai kiếp luân hồi có thật
Và được làm người, anh sẽ lại tìm em
Để chúng ta xây tổ ấm thần tiên
Để anh kết nên vòng hoa nguyệt quế
Dâng hiến tặng em trọn nghĩa bạn đời
Và tình yêu chúng ta,
Anh gầy, lọ lem, em nhỉ ? Đôi khi âm thầm tự nghĩ
Có gì để em yêu anh?
Hôm nay anh ngồi, bâng khuâng...
Nhớ về những ngày quá khứ
Cuộc đời...ngổn ngang..nhiều thứ
Ơn Trời ơn Phật cho anh
Một tình yêu đẹp tựa bức tranh
Của hai mảnh đời côi cút
Gắn kết nhờ bàn tay Bụt
Đến nay vẫn rất tuyệt vời
Anh bị mồ côi đã rồi...
Song em có mẹ lại vắng cha (1)
Hai đứa kết duyên là thế !
Về sẻ chia, trong một mái nhà
Cùng trải dài những năm tháng phôi pha
Cái nghèo kể sao cho hết
Nỗi buồn, nào ai có biết ?
Chỉ có chúng mình thấu hiểu, thương nhau
Năm tháng qua mau,
Giật mình , ta già rồi em nhỉ ?
Anh thương em nhiều và muốn dãi bầy tri kỷ Em đã vì anh và cả các con
Em dậy chúng làm người,
Em dậy chúng lớn khôn
Nhờ thế , nay đều thành đạt Anh nâng ly và cất cao tiếng hát
Mừng cho cuộc đời...và xin cám ơn Em
Anh có nhiều điều rất muốn nói lên
Nhưng cụ thể là ngàn lần không kể hết
Anh đã biết và anh vẫn biết
Những phút xao lòng...em không ở bên
Mắc những lỗi lầm để em không yên
Và cả những khi em cần anh nhất
Một lời nói thôi, nhưng là rất thật
Cũng đủ làm em ấm lòng rồi
Cũng đủ để em xúc động bồi hồi
Ấy thế mà anh chưa làm được
Chưa tạo điểm tỳ cho em cất bước
Tuổi đã sang chiều anh mới ngộ ra
Em đã hy sinh và rất vị tha
Giữ cho gia đình chúng ta đẹp mãi
Hạnh phúc đã về sau tháng, năm bươn trải
Thấy cháu, con mình sống đẹp...
phải không em ?
Tình nghĩa dâng tràn ở tuổi lão niên Ta dành cho nhau những gì quý nhất
Nếu một mai kiếp luân hồi có thật
Và được làm người, anh sẽ lại tìm em
Để chúng ta xây tổ ấm thần tiên
Để anh kết nên vòng hoa nguyệt quế
Dâng hiến tặng em trọn nghĩa bạn đời
Và tình yêu chúng ta,
sẽ đẹp mãi...
tuyệt vời...
Cỏ Dại
---------------------------------
(1) Bố vợ tôi nguyên là Trưởng đai diên hãng Toumen ở Việt Nam chuyên buôn bán hàng tơ lụa. Ông về nước trước tháng vợ tôi sinh và dăn mẹ tôi rằng: Nếu sinh con gái đặt tên là Masacô. Ông có để cho mẹ tôi tiền để nuôi con. Song qua 2 cuôc chiến tranh không gặp. Nay chúng tôi đã tìm được họ hàng. Nhưng rất tiếc, Ông đã qua đời năm1987, và cuối cũng vẫn không biết là con gái của mình vẫn còn sống và trưởng thành.
CHƠI VƠI
" Yêu quá đỗi để nhớ thương quá đỗi
Nói nhiều rồi ta cần phút lặng im "
Gió bỗng lặng cho lòng ai bối rối
Sương còn rơi rơi ướt đẫm vai mềm.
Ta đứng lặng trong hoàng hôn gió lộng
Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu bay
Nghe đêm xuống nhớ về em xao xuyến
Nhạc tắt rồi giai điệu vẫn còn say./.
Trước tiên xin bái phục lòng dũng cảm đáng yêu dám tự thú trước hoàng hôn của Cụ Tâm mà không phải ai trong đám đàn ông như chúng ta cũng có được. Tôi thuộc loại râu rất quặp, chưa bao giờ không khảo mà xưng!
Hồi ở Mát , tôi có vinh dự chứng kíến phút " xao lòng" của Cụ Tâm trước một giai nhân . Chúng tôi thường tâm sự với nhau về quãng thời gian đầu đời, lúc vừa mới ra trường và đứng trên bục giảng. Số phận đẩy tôi xuống Hải phòng, còn Cụ Tâm rơi ngay vào chĩnh gạo tám xoan toàn ngươì đẹp ở trường múa VN. Phút xao lòng khởi nguồn từ thời ấy. NHưng rồi cũng giống như tôi và hầu hết các cụ nhà mình, mềm lòng chút đỉnh trước phở thế thôi, rồi cuối cùng vẫn về với cơm. Bài thơ hay trước hết ở cái tình chân thật của một người chồng , người cha biết sống có trách nhiệm trước một tấm lòng vị tha độ lượng của người vợ. Hai cái đó kết hợp lại làm nên hạnh phúc tuổi già. Chúc hai cụ trường thọ và yêu nhau dài dài...