Nhân 20 tháng 10
Hôm nay 20 tháng 10
Một mình ăn phở,không mời bà ra
Đường về nghĩ mấy lời ca
Để gặp chúc tụng làm quà cho vui
Rẻo mồm luyến thoắng một thôi
Mong bà khoẻ mạnh để tôi được nhờ
Bà cười đằm thắm không ngờ
Cũng mong ông khoẻ có thơ hàng ngày
Một đời gắn kết tới nay
Khổ chia,hạnh phúc vơi đầy có nhau
Đêm dài mới hiểu tình sâu
Dù không hoa tặng ,tôi đâu có màng
Chỉ mong ông sống vẹn toàn
Chăm con,thương vợ hơn vàng ông cho
Giật mình nhớ hạt bo bo
Nhớ thời tem phiếu,ai jo mình nào?
Vợ tôi quá đảm,tợ hào
Nuôi con khôn lớn,cong nào?Của ai?
Thức đêm mới biết đem dài
Về già mới hiểu thương hoài...vợ tôi
Trẻ xưa...xuân sắc một thời
Nay già vẫn giữ trọn đời thuỷ chung
Dành cho chồng,dành cho con
Không bao giờ tiếc mai mòn tuổi xuân
Vợ tôi-tình đep vô ngần
Để tôi kính nể,và cần tự soi
Những gì quá khứ cho thôi...
Vậy nay xin tặng bạn đời gì đây?
Nắng chiều bảng lảng mây bay
Trời thu xanh thẳm đắm say lòng người
Bâng khuâng ôm cả bầu trời
Thu vàng quá đẹp tuyệt vời tặng em
Ngưu Lan,Chức Nữ ai quên
Nhờ cầu Ô Thước mới nên duyên tình
Một năm mới được bình sinh
Thời gian nhỏ giọt,đắm mình bên nhau
Thương ai phận đắng sầu đau
Mỏi mòn,ngóng đợi nhịp cầu sang năm
Thương người,thương cảnh oái oăm
Trong khi ta đủ trăng tuần phải không?
Bên nhau không đợi cầu vồng
Tính ngày để gặp,mỏi mong để gần
Chúng ta hạnh phúc vô ngần
Tuổi già càng thấy ta cần có nhau
Hãy cho xin một nguyện cầu
Tình yêu mãi đẹp như ngày đầu mới quen...
Hôm ngày phụ nữ sau khi đi ăn sáng về,tức cảnh có thơ nịnh vợ .Song mới có bài tâm tình với bạn đơi,nhiều bạn bình và liệt vao dạng nịnh vợ rồi.Hôm nay tôi mới đọc bài thơ của bạn Huy Châu và tiếp đó có lời bình mà bạn gợi ý hãy lập hội nịnh vợ và có ý bầu tôi là hội trưởng. Riêng tôi thấy cũng hay,thực ra thế giới này phần lớn đàn ông là râu quặp.Tất nhiên ông mất của ni,thì bà chìacủa nọ;mà suy cho cùng ta nịnh vợ ta cũng là một hình ảnh đẹp đấy chứ.Bởi vậy nếu được làm tổ trưởng hội râu quăp cũng vinh dự đấy chư.Đẻ thêm phiếu ủng hộ và tín nhiệm,tôi xin trình làng tiếp bài thơ này để võ hầu các cụ,mong các cụ ủng hộ và cho tôi một phiếu.
Hôm nay 20 tháng 10
Một mình ăn phở,không mời bà ra
Đường về nghĩ mấy lời ca
Để gặp chúc tụng làm quà cho vui
Rẻo mồm luyến thoắng một thôi
Mong bà khoẻ mạnh để tôi được nhờ
Bà cười đằm thắm không ngờ
Cũng mong ông khoẻ có thơ hàng ngày
Một đời gắn kết tới nay
Khổ chia,hạnh phúc vơi đầy có nhau
Đêm dài mới hiểu tình sâu
Dù không hoa tặng ,tôi đâu có màng
Chỉ mong ông sống vẹn toàn
Chăm con,thương vợ hơn vàng ông cho
Giật mình nhớ hạt bo bo
Nhớ thời tem phiếu,ai jo mình nào?
Vợ tôi quá đảm,tợ hào
Nuôi con khôn lớn,cong nào?Của ai?
Thức đêm mới biết đem dài
Về già mới hiểu thương hoài...vợ tôi
Trẻ xưa...xuân sắc một thời
Nay già vẫn giữ trọn đời thuỷ chung
Dành cho chồng,dành cho con
Không bao giờ tiếc mai mòn tuổi xuân
Vợ tôi-tình đep vô ngần
Để tôi kính nể,và cần tự soi
Những gì quá khứ cho thôi...
Vậy nay xin tặng bạn đời gì đây?
Nắng chiều bảng lảng mây bay
Trời thu xanh thẳm đắm say lòng người
Bâng khuâng ôm cả bầu trời
Thu vàng quá đẹp tuyệt vời tặng em
Ngưu Lan,Chức Nữ ai quên
Nhờ cầu Ô Thước mới nên duyên tình
Một năm mới được bình sinh
Thời gian nhỏ giọt,đắm mình bên nhau
Thương ai phận đắng sầu đau
Mỏi mòn,ngóng đợi nhịp cầu sang năm
Thương người,thương cảnh oái oăm
Trong khi ta đủ trăng tuần phải không?
Bên nhau không đợi cầu vồng
Tính ngày để gặp,mỏi mong để gần
Chúng ta hạnh phúc vô ngần
Tuổi già càng thấy ta cần có nhau
Hãy cho xin một nguyện cầu
Tình yêu mãi đẹp như ngày đầu mới quen...
Đã lâu lắm không thấy Lứơn Qué Lam lên tiếng ở nhà mình,sớm nay mới hay bạn đã quan tâm và nhớ tới tớ.Nói đúng ra chúng mình cũng có rất nhiều kỷ niệm sau khi ở Khu học Xá về,do học cung trường ,lại ở gần nhau.Cố gắng thu xếp về thăm quê,được gặp bạn bè,kẻo tiếc lắm,mỗi năm rụng một vài bạn rất buồn.Chúc bạn và gia đình khỏ hạnh phúc.Cám ơn bạn đã đọc thơ vườn của Cỏ Dại.
Bài học mẫu: http://lonbay.com/2009/10/tro-ngai-la-nhung-gi-ban-nhin-thay-khi-ban-khong-nhin-vao-muc-tieu/
Trở ngại là những gì bạn nhìn thấy, khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.
Obstacles are those frightful things you see when you take your eyes off your goal. (Henry Ford)
Thu_Ca_Khanh_Ly.pps