Thơ tự bạch
Đôi mắt ấy hút hồn Tôi mãi
Đi theo Tôi năm tháng dòng đời
Đôi mắt tuổi thơ ,một thời mơ mộng
Cái tuổi học trò vẫn rất trẻ con
Đôi mắt ai buồn,mang theo số phận
Để đến tình yêu cũng là bạc mệnh
Thôi để cuộc đôi cứ trôi,cứ trôi
Dòng nước đưa đi dong duổi một đời
Cuộc sống lặng thinh đi vào yên lãng
ôi Tuổi thơ Tôi một thời bảng lảng
Đoi mắt buồn thương quá người ơi
Năm tháng qua rồi thời gian vẫn trôi
Giật mình soi gương tóc mình đã bạc
Má đã hằn lên những chấm da mồi
Nhớ kỷ niệm xưa,nhìn lài cuộc đời
Tiếc nuối nhiều hơn những gì có được
Thôi ta quên đi một thời mơ ước
Để có hôm nay ,tình bạn còn đây
Đôi mắt ngày xưa mà Tôi ngất ngây
Mãi mãi trong tôi là đó là kỷ niềm
Sống mãi trong Tôi dù là hoài niệm...Hoài niệm
Đi theo Tôi năm tháng dòng đời
Đôi mắt tuổi thơ ,một thời mơ mộng
Cái tuổi học trò vẫn rất trẻ con
Đôi mắt ai buồn,mang theo số phận
Để đến tình yêu cũng là bạc mệnh
Thôi để cuộc đôi cứ trôi,cứ trôi
Dòng nước đưa đi dong duổi một đời
Cuộc sống lặng thinh đi vào yên lãng
ôi Tuổi thơ Tôi một thời bảng lảng
Đoi mắt buồn thương quá người ơi
Năm tháng qua rồi thời gian vẫn trôi
Giật mình soi gương tóc mình đã bạc
Má đã hằn lên những chấm da mồi
Nhớ kỷ niệm xưa,nhìn lài cuộc đời
Tiếc nuối nhiều hơn những gì có được
Thôi ta quên đi một thời mơ ước
Để có hôm nay ,tình bạn còn đây
Đôi mắt ngày xưa mà Tôi ngất ngây
Mãi mãi trong tôi là đó là kỷ niềm
Sống mãi trong Tôi dù là hoài niệm...Hoài niệm
Blog không chỉ "sống và chết",
Bài văn "tự bạch" kể chuyện nhà.
Bài thơ tâm sự "đôi mắt ấy"
Nhớ về kỉ niệm đã trôi xa.
Mong bạn chăm gõ nhiều trên máy.
Đưa ra bờ lốc lắm bài hay!
Bạn bè thường xuyên đến nhà bạn
Đón xem bài mới, ngóng từng ngày.