Cách đây gần một năm bạn Quang Trung có đưa ảnh bạn Trịnh thế Phương lên mạng Tôi rất súc động và bùi ngùi nhớ bạn , có viết một bài thơ về bạn.Thời ở Lư Sơn Và Quế Lâm tôi và bạn Thế Phương cũng tạm thân nhau, về nước học cấp 3 không học cùng, nhưng đều thi vào đại học sư phạm Hà Nội .Bạn Phương thi vào khoa Toán, tôi bạn Đặng Minh Kim, Mạnh Hách vào khoa Văn. Bạn Hoàng Kỳ, Minh Gương khoa Nga Ngữ. Bạn Đỗ Bảo và Thế Phiệt vào khoa Sử,Tiến Thành khoa Lý và bạn Đõ Khắc Thành học khoa Sinh. Riêng tôi sau 2 tháng học Sư Phạm thì xin sang dậy Cấp 2 tại trường Múa Viết Nam . Bạn Thế Phương và tôi thỉnh thoảng vẫn gặp nhau.Tôi biết Thế Phương có yêu 1 cô bạn học cùng lớp , bạn gái này khi học Cấp 3 Ngô Quyền lại cùng 1 lớp với Quang Trung , Kim Minh, Duy Khắc ,Trung Hải ở Hải Phòng. Nhưng hình như gần ngày tốt nghiệp tình yêu của 2 người có trục trặc do đó bạn Phương buồn và hơi bị hẫng . Bạn đến chơi và tâm sự với tôi. Hình như đó cũng là 1 trong các lý do Thế Phương quyết tâm xin đi B để khỏi vấn vương . Lần cuối bạn đến gặp tôi để chia tay là ở nhà tôi 35 phố Lý Thường Kiệt.Tôi đã tiễn bạn ra phố Hàng Bài đầy lưu luyến. Hôm nay tôi đăng lại bài thơ mà cách đây 1 năm tôi đã nhờ cháu ngoại tôi đánh lên mạng bởi lúc đó tôi thực sự chưa biết sử dụng máy và nhờ bạn Quang Trung sửa và đưa vào mạng hộ. Hôm nay lại được ngắm ảnh Bạn Thế Phương trên bloge,Tôi tự đánh lại bài thơ năm ngoái đê các Bạn đọc cho vui
Nhớ bạn Trịnh Thế Phương
Thế Phương ơi!Bạn của Tôi ơi!
Tôi muốn khóc khi nhìn thấy Bạn
Thức dậy trong Tôi tình yêu vô hạn
Dù chỉ ảnh thôi mà lòng xao xuyến
Nhớ lúc chia tay Bạn ra tiền tuyến
Bịn rịn bên nhau giữa phố Hàng Bài
Bóng bạn xa rồi,lòng vẫn nguôi ngoai
Tuổi trẻ chúng mình sao mà đẹp thế
Không màng vinh danh,không mong nguyệt qué
Khi Tỏ quốc cần là ta cứ đi
Gian khổ hy sinh,vẫn không sờn trí
Bạn đi chiến trường chúng ta xa nhau
Nghe tin Bạn ngã, lòng Tôi xót đau
Mấy chục năm rồi tôi luôn nhớ bạn
Vẫn biết cuộc đời chỉ là vô hạn
Hạnh phúc nào mà chả có đắng cay
Bạn ngã xuống rồi cho chúng tôi hôm nay
Được hưởng thơm Hồng, ngắm Lan ngắm Cúc
Có lẽ nào quên Bạn,bạn Phương ơi!
Tôi thắp nén nhang ngửa mặt lên trời
Cầu Bạn khôn thiêng hãy về đây nhé
Cùng với chung tôi, nhớ thời trai trẻ
Quế Lâm chúng mình,cho ta bên nhau
Hỏi đen phút này Bạn yên nghỉ nơi đâu?
Để được viếng thăm để được thỉng cầu
Để được thắp nhang đâng người Bạn cũ
Để được chắp tay nghiêng mình ngả mũ
Tưởng nhớ bạn mình trong cõi hư vô
Sống khôn chết thiêng hãy báo mộng cho
Thôi nghĩa trang nào cũng là đất mẹ
Vĩnh biệt nhau rồi bạn nằm yên nghỉ
Thanh thản với đời,về với thiên thu
Chúc Bạn yên lòng hưởng giấc ngàn thu..
.
Thế Phương ơi!Bạn của Tôi ơi!
Tôi muốn khóc khi nhìn thấy Bạn
Thức dậy trong Tôi tình yêu vô hạn
Dù chỉ ảnh thôi mà lòng xao xuyến
Nhớ lúc chia tay Bạn ra tiền tuyến
Bịn rịn bên nhau giữa phố Hàng Bài
Bóng bạn xa rồi,lòng vẫn nguôi ngoai
Tuổi trẻ chúng mình sao mà đẹp thế
Không màng vinh danh,không mong nguyệt qué
Khi Tỏ quốc cần là ta cứ đi
Gian khổ hy sinh,vẫn không sờn trí
Bạn đi chiến trường chúng ta xa nhau
Nghe tin Bạn ngã, lòng Tôi xót đau
Mấy chục năm rồi tôi luôn nhớ bạn
Vẫn biết cuộc đời chỉ là vô hạn
Hạnh phúc nào mà chả có đắng cay
Bạn ngã xuống rồi cho chúng tôi hôm nay
Được hưởng thơm Hồng, ngắm Lan ngắm Cúc
Có lẽ nào quên Bạn,bạn Phương ơi!
Tôi thắp nén nhang ngửa mặt lên trời
Cầu Bạn khôn thiêng hãy về đây nhé
Cùng với chung tôi, nhớ thời trai trẻ
Quế Lâm chúng mình,cho ta bên nhau
Hỏi đen phút này Bạn yên nghỉ nơi đâu?
Để được viếng thăm để được thỉng cầu
Để được thắp nhang đâng người Bạn cũ
Để được chắp tay nghiêng mình ngả mũ
Tưởng nhớ bạn mình trong cõi hư vô
Sống khôn chết thiêng hãy báo mộng cho
Thôi nghĩa trang nào cũng là đất mẹ
Vĩnh biệt nhau rồi bạn nằm yên nghỉ
Thanh thản với đời,về với thiên thu
Chúc Bạn yên lòng hưởng giấc ngàn thu..
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét